CỨ ĐI THÔI, PHÍA TRƯỚC ẮT SẼ CÓ ĐƯỜNG
Tôi đã từng đọc qua 1 cuốn sách: “Trên đời này, vốn dĩ không có đường cùng, chỉ có những ranh giới, bước qua vạch xuất phát này sẽ đến một chặng đường khác. Những gì hôm nay bạn phải chịu đựng, nhất định tương lai sẽ dùng phương thức tốt hơn để trả lại cho bạn!”
Và Sếp của tôi hay bảo rằng: “Có những điều thực sự hơi “quá to lớn” đối với cty chúng ta vào thời điểm này. Nhưng nếu chúng ta đã biết về nó, thì nó trở thành mục tiêu để chúng ta hướng đến. Việc đó sẽ giúp chúng ta “đi đúng” con đường, ngay từ đầu…. Dù khởi điểm có thể là xa vạch đích. NHƯNG hễ đi là sẽ ĐẾN.”
Cũng như con cá lớn phải ra vùng vẫy ngoài biển khơi đừng ở trong nơi ao tù nước đọng. Biển khơi là sự mênh mông không định hướng, không biết đường chân trời. Đó là nơi sóng lớn, bão tố, con thuyền thì nhỏ bé nên cần ý chí để vượt qua. Đó là nơi có nhiều cá mập, nhiều địch thủ nhiều kinh nghiệm kỹ năng hơn mình. Mình phải làm cách nào để tận dụng kỹ năng mà đạt tới thành công. Cần phải vượt qua nỗi sợ của chính mình, thì dù thành công hay thất mại đều mang về kinh nghiệm.
Tuổi trẻ ngày hôm nay tôi rất ganh tị vì họ rất may mắn. Họ có quá nhiều cơ hội trong một thế giới đang thay đổi rất nhiều và trong biển lớn đầy cơ hội cũng như đầy hiểm nguy này, họ sẽ có những cuộc phiêu lưu rất kì thú, nếu họ dám bơi. Tôi nghĩ là, nếu chưa biết bơi, hãy mặc áo phao vào và tiến ra. Đừng lo ngại!